Chia tay, người và tôi đứng trên hai đường tàu khác nhau
Hôm ấy trời vẫn đang trong cái tiết mùa xuân se lạnh lần cuối chúng tôi đứng cạnh nhau ở một nhà ga lớn, nhưng lại không nắm tay.
Bao nhiêu nỗi niềm chất chứa cứ nghĩ gặp nhau sẽ nói hết. Nói cho vơi lòng vậy mà ai củng lặng thin, hay là tại vì có quá nhiều điều muốn nói nên không thể thốt nên lời. bản thân tôi củng không nhớ rõ nữa .
Chia tay, người và tôi đứng trên hai đường tàu khác nhau ,người bước lên chuyến tàu ấy và không hề ngoái đầu nhìn lại .
Như một điều bình thường nước mắt tôi tuôn trào tôi khóc nức nỡ như đứa trẻ con bị ai đó cướp mất món đồ chơi quen thuộc của mình ...
Từ ngày ấy cứ mỗi lần đoàn tàu ngang qua nhà ga đó trong lòng tôi có một cảm giác kì lạ có một bóng hình thân thương, một trời kỷ niệm. Dẫu Không là gì nhưng cứ nghe nhói buốt tim .
Bao nhiêu nỗi niềm chất chứa cứ nghĩ gặp nhau sẽ nói hết. Nói cho vơi lòng vậy mà ai củng lặng thin, hay là tại vì có quá nhiều điều muốn nói nên không thể thốt nên lời. bản thân tôi củng không nhớ rõ nữa .
Chia tay, người và tôi đứng trên hai đường tàu khác nhau ,người bước lên chuyến tàu ấy và không hề ngoái đầu nhìn lại .
Như một điều bình thường nước mắt tôi tuôn trào tôi khóc nức nỡ như đứa trẻ con bị ai đó cướp mất món đồ chơi quen thuộc của mình ...
Từ ngày ấy cứ mỗi lần đoàn tàu ngang qua nhà ga đó trong lòng tôi có một cảm giác kì lạ có một bóng hình thân thương, một trời kỷ niệm. Dẫu Không là gì nhưng cứ nghe nhói buốt tim .
- Yu Ki -
Không có nhận xét nào: