Chưa bao giờ con nói...
Sinh ra trong một gia đình nông dân thuần túy, nhìn đâu đâu cũng chỉ thấy tiêu với cafe, cuốc sống là những tất bật lo toan cơm áo gạo tiền, thế mà con chưa bao giờ thấy sự than thở từ mẹ. Mẹ lấy ba, người đàn ông không hoàn hảo, gia đình ba nghèo, ba thì xấu trai ( theo lời mẹ nhận xét), nhưng mẹ bảo:"mẹ hạnh phúc".
Sinh con ra, đứa con gái đầu lòng,khi đó ba mẹ đã rất vui mừng và hạnh phúc khi có con, nhưng đó cũng chính là lúc gánh nặng gia đình đè thêm lên vai mẹ. Chính vì sợ cái nghèo sẽ bám lấy cuộc đời những đứa con mình, mà ba mẹ đã làm việc sớm ngày. Chỉ vì sợ không có tiền để lo cho cuộc sống, lo cho tương lai của chúng con sau này.
Chưa bao giờ con hỏi mẹ :"Lúc mà mẹ biết có thai con, mẹ thấy thế nào hả mẹ?".Con nghĩ lúc đó chắc mẹ sẽ vừa vui vừa lo mẹ nhỉ. Mẹ vui vì mẹ được làm mẹ, mẹ lo vì sinh con ra trong lúc nghèo khó thế này liệu mẹ có lo nỗi cho con không, cho gia đình không. Con nghe mẹ kể về cái ngày mà mẹ sinh con ra:"Llúc sinh mi ra ý hả, nhìn xấu thôi rồi luôn, người gì mà vừa mập, vừa đen, tay chân thì ngấn ngấn, mũi thì tẹt lẹt, tóc thì xoăn tít, nói chung là nhìn xấu ghê lắm luôn. Hồi nớ lúc đẻ mi cũng trùng lúc bác đẻ chị, chị mi lúc nớ thì đẻ ra trắng trẻo, dễ thương. Họ đi thăm đẻ, nhìn mi với con Nhi (con gái của bác) mà ai cũng chạy qua bế bồng hấn, lúc đó mi không biết mẹ tủi tới mức nào đâu, mẹ nhìn mi mà mẹ khóc.Còn ba mi đi làm về là vô cứ bồng lên rồi hun hun, mẹ tức quá nói ba mi là bồng chi mà bồng, xấu rứa mà bồng với hun chi.Rứa mờ ba mi cứ bồng , ba mi nói với mẹ :"hấn xấu kệ hấn chơ, chả nhẽ không phải con mình à, không ai thương thì mình thương thôi, chừ hấn xấu thì vợ chồng mình đi làm, dành tiền cho hấn sau ni đi làm đẹp,lo chi rứa hè".Ba mi nói rứa bờ mẹ khóc ơi là khóc luôn". Nghe mẹ kể con cười đau cả bụng luôn, nhưng qua lời kể của mẹ, con mới hiểu ba mẹ thương con nhiều thế nào. Cuộc sống của con luôn đủ đầy, không thua thiệt ai bất cứ cái gì, còn bé mẹ mua cho rất nhiều áo váy đồ chơi, khi con nói đi học xa mẹ mua xe máy cho con tiện đi lại, lên đại học phần thưởng mẹ tặng là chiếc laptop. Không chỉ đủ đầy về vật chất, mà con thấy con luôn hạnh phúc khi được làm con của ba mẹ.
Ngày đầu tiên đi học, mẹ chở con tới lớp, nhưng con nhất định không chịu vào, cứ bám lấy áo mẹ khóc nằng nặc đòi về. Mẹ đã an ủi, nhờ cô đưa con vào lớp, con nước mắt ngắn nước mắt dài, con nhìn theo, và mẹ vẫn đứng đấy, ngoài phía cửa nhìn con học hết ngày hôm đó. Con nhớ những ngày mẹ đưa con đi học, chở đi rồi chở về, mẹ bận với công việc buôn bán,nhưng chả bao giờ mẹ để con phải đợi. Thích lắm những hôm mẹ chở về, đòi mẹ dừng lại ở những hàng bán đồ ăn bên đường mua đồ ăn, mẹ la nhưng rồi mẹ cũng mua cho. Nhớ những ngày con đi diễn văn nghệ,hay những ngày con đi nhận phần thưởng, tối trước mẹ ngồi ủi áo váy lại cho con, sáng dậy mẹ thắt bím tóc hai bên cho con,những lúc như thế mẹ luôn chăm chút cho con từng tí một. Nhớ những hôm mẹ đi làm về mệt rồi nhưng vẫn bày con học bài, hướng dẫn con tập viết, bày con làm bài tập toán, chắc lúc đó mẹ mệt lắm.
Cái ngày mưa hôm con học trung học, đi học về con bị bạn chặn đánh giữu đường, cái áo mưa bi xé toạt, đứng dầm mình dưới mưa, đám bạn bao quanh con xô đẩy con, con chỉ biết đứng khóc. Không biết ai đã kêu mẹ, mà mẹ chạy đến, con vẫn nhớ như in lúc chạy đi mẹ không mặc áo mưa, mẹ ướt tầm tã, chiếc xe máy mẹ lái tới mẹ vứt xuống đất không kịp bỏ chân chống , mẹ vừa chạy vào đám bạn con,xô từng đứa ra, mẹ hét to lắm:" Không đứa mô đụng vô con tao nghe chưa?". Đám đó chạy đi, con đứng đó,mẹ ôm con khóc ,vừa la con sao lại khờ tới mức để bạn đánh mà không kêu ai, vừa xem coi người con bị sao không. Mẹ đưa con về, hai mẹ con ướt như chuột lột. Mẹ dẫn con đến nhà mấy đứa đánh con, nói cho ba mẹ hắn, lúc đó con biết mẹ tức giận như thế nào, cách mẹ bảo vệ con của mẹ như thế nào.
Con được chọn đi thi học sinh giỏi, nghe tin mẹ vui lắm, hôm đưa con đi thi là ngày trời nắng gắt. Mẹ chở con tới trường, người ta không cho mẹ vào cổng, nên con nói mẹ về nhà đi, gần tới giờ ra thì mẹ tới đón con kẻo nắng, mẹ ừ ừ, chúc con thi tốt. Con vào phòng thi làm bài mà con đâu biết mẹ đứng ngoài mẹ chờ con, mẹ lo hơn cả con nữa. Vừa thấy con bước ra mẹ đã chạy tới hỏi đủ điều, nào là đề thế nào, làm được không con, có run không, mẹ làm con quýnh theo cả mẹ. Rồi hôm con biết con có giải, người đầu tiên con nói là mẹ, mẹ lúc đó còn vui hơn cả con, mẹ đóng khung bắt ba treo lên, đi qua đi lại mẹ cứ nhìn mãi.Mẹ nói con phải chăm lo học cho tốt, ba mẹ đã không được học hành đàng hoàng, nhưng nhất quyết các con của mẹ phải được học hành đầy đủ, ưng học gì ba mẹ cũng cho học hết, ba mẹ sẽ tao điều kiện cho các con.
Những ngày đi học cấp ba, con phải dậy từ lúc 5 giờ sáng để bắt xe buýt đi học. Sợ con nhịn ăn sáng nên hôm nào mẹ cũng dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho con, lúc thì bánh canh, lúc thì cơm rang, hôm thì bánh mì trứng. Có những hôm mẹ phải xay cafe, rồi giao hàng cho họ tới 1, 2 giờ sáng. Thế mà mẹ vẫn dậy sớm làm đồ ăn sáng cho con.Những hôm đi học thêm về muộn, mưa gió. Mẹ luôn ngồi chờ cửa, chờ con ăn tối xong, mẹ mới vào đi ngủ.
Những ngày cuối cấp, đó là thời gian mà con mệt mỏi nhất, từ việc chọn trường gì, rồi thì lên dây cót hết cỡ cho các kỳ thi quan trọng. Đó cũng là những ngày mà con đau ốm liên tục, người con hốc hác xanh sao. Một tuần 7 ngày thì hết 5 ngày con phải đi bệnh viện, những cơn đau đầu liên tục, con thiếu chất trầm trọng, nhiều khi đi học lại phải xin về vì quá mệt. Đó cũng là những ngày mà con biết mẹ khổ vì con thế nào. Đang đi bán hàng, nghe điện thoại của con là mẹ lại chạy ra trường chở con, mẹ chở con đi khám bệnh từ bệnh viện tới tư nhân, mưa gió bão bùng thế nào mẹ cũng không than trách một lời, những đêm con thức làm bài tập mẹ thức cùng con.Mẹ định hướng cho con chọn trường thi, chăm lo cho sức khỏe của con. Những lúc như thế, con yêu mẹ nhiều hơn. Mẹ đã luôn giằn vặt với chính bản thân mình là đã không đưa con đi thi Đại học như ba mẹ bao bạn bè khác, mẹ đã luôn nghĩ con thi không tốt là do mẹ, mẹ không bao giờ trách con cả. Nhưng mẹ biết rằng lúc đó con đã rất buồn, con đã khóc rất nhiều khi không thi đậu cái trường mà mẹ yêu thích, mẹ không trách con nhưng con đã tự trách mình rất nhiều vì mình đã không cố gắng hết mức, để rồi làm mẹ thất vọng như thế.
Con đi học xa nhà, đến một vùng đất hoàn toàn mới. Khi còn ở nhà thì muốn đi học xa nhà, nhưng khi xa nhà rồi con lại muốn về với mẹ thế nào. Đúng như người ta nói:Ở với mẹ con là cục vàng, ở với đời con là cục nợ.Ở với mẹ sống hôm nay biết hôm nay, ở với đời sống hôm nay đã lo cuối tháng. Ở với mẹ buồn vui con tâm sự với mẹ, ở với đời vui buồn mình con. Những ngày đầu xa nhà, con nhớ nhà lắm, con khóc trong điện thoại, mẹ cũng khóc theo con, tất cả như vỡ òa, những lúc buồn chỉ muốn về ngay với mẹ, ôm mẹ khóc cho quên đi cái sự đời, ở cạnh mẹ cuộc sống con bình yên hơn nhiều.
Chính những ngày như thế đã làm con thêm quý những giây phút bên mẹ, con luôn muốn tâm sự với mẹ mọi điều từ chuyện học, chuện tình cảm, công việc, bạn bè,...Ở bên mẹ, thời gian trôi qua êm đềm lắm.Mỗi khi được nghỉ học, con luôn muốn tức tốc về nhà ngay, con luôn ước chi khoảng thời gian dó cứ kéo dài mãi, về nhà con cứ luyên thuyên mãi không thôi, nhiều khi mẹ hỏi con:” chuyện mô ra mà lắm thế hử?”, đối với con thì chừng ấy là chưa đủ, mỗi khi chuẩn bị đi lại con buồn lắm, chả muốn thấy cái cảnh leo lên xe còn mẹ đứng dưới vẫy tay theo chút nào.
Mẹ có biết những lúc con gọi điện thoại cho mẹ,sau bao nhiêu câu hỏi han,cuối điện thoại con luôn muốn nói với mẹ:" Con yêu mẹ!" nhưng rồi con lại thôi. Ba tiếng thiêng liêng ấy con không tài nào thốt nên lời, luôn có cái gì đó ngăn con lại, khiến nó cứ ứ nghẹn trong cổ. Con biết rằng con viết những dòng này chưa chắc là mẹ đã đọc được, nhưng con vẫn muốn viết, biết đâu được những dòng con viết sẽ đến được với mẹ, để rồi nó sẽ thay con nói với mẹ là : “Con yêu mẹ! ". Mẹ- người phụ nữ ngoài mới ngoài 40 mà tóc mẹ đã điểm sương gió, mẹ luôn bảo là mẹ già rồi, nhưng đối với con mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất. Đứa con gái này hứa với mẹ sẽ luôn cố gắng để cho mẹ vui lòng. Mẹ hãy luôn như thế, luôn vui cười, luôn trẻ đẹp, hạnh phúc với ba con, mẹ nhé!
Lời cuối cùng mà con muốn nói với mẹ, đó chính là lời chưa bao giờ con nói “ CON YÊU MẸ!”
Sinh con ra, đứa con gái đầu lòng,khi đó ba mẹ đã rất vui mừng và hạnh phúc khi có con, nhưng đó cũng chính là lúc gánh nặng gia đình đè thêm lên vai mẹ. Chính vì sợ cái nghèo sẽ bám lấy cuộc đời những đứa con mình, mà ba mẹ đã làm việc sớm ngày. Chỉ vì sợ không có tiền để lo cho cuộc sống, lo cho tương lai của chúng con sau này.
Chưa bao giờ con hỏi mẹ :"Lúc mà mẹ biết có thai con, mẹ thấy thế nào hả mẹ?".Con nghĩ lúc đó chắc mẹ sẽ vừa vui vừa lo mẹ nhỉ. Mẹ vui vì mẹ được làm mẹ, mẹ lo vì sinh con ra trong lúc nghèo khó thế này liệu mẹ có lo nỗi cho con không, cho gia đình không. Con nghe mẹ kể về cái ngày mà mẹ sinh con ra:"Llúc sinh mi ra ý hả, nhìn xấu thôi rồi luôn, người gì mà vừa mập, vừa đen, tay chân thì ngấn ngấn, mũi thì tẹt lẹt, tóc thì xoăn tít, nói chung là nhìn xấu ghê lắm luôn. Hồi nớ lúc đẻ mi cũng trùng lúc bác đẻ chị, chị mi lúc nớ thì đẻ ra trắng trẻo, dễ thương. Họ đi thăm đẻ, nhìn mi với con Nhi (con gái của bác) mà ai cũng chạy qua bế bồng hấn, lúc đó mi không biết mẹ tủi tới mức nào đâu, mẹ nhìn mi mà mẹ khóc.Còn ba mi đi làm về là vô cứ bồng lên rồi hun hun, mẹ tức quá nói ba mi là bồng chi mà bồng, xấu rứa mà bồng với hun chi.Rứa mờ ba mi cứ bồng , ba mi nói với mẹ :"hấn xấu kệ hấn chơ, chả nhẽ không phải con mình à, không ai thương thì mình thương thôi, chừ hấn xấu thì vợ chồng mình đi làm, dành tiền cho hấn sau ni đi làm đẹp,lo chi rứa hè".Ba mi nói rứa bờ mẹ khóc ơi là khóc luôn". Nghe mẹ kể con cười đau cả bụng luôn, nhưng qua lời kể của mẹ, con mới hiểu ba mẹ thương con nhiều thế nào. Cuộc sống của con luôn đủ đầy, không thua thiệt ai bất cứ cái gì, còn bé mẹ mua cho rất nhiều áo váy đồ chơi, khi con nói đi học xa mẹ mua xe máy cho con tiện đi lại, lên đại học phần thưởng mẹ tặng là chiếc laptop. Không chỉ đủ đầy về vật chất, mà con thấy con luôn hạnh phúc khi được làm con của ba mẹ.
Ngày đầu tiên đi học, mẹ chở con tới lớp, nhưng con nhất định không chịu vào, cứ bám lấy áo mẹ khóc nằng nặc đòi về. Mẹ đã an ủi, nhờ cô đưa con vào lớp, con nước mắt ngắn nước mắt dài, con nhìn theo, và mẹ vẫn đứng đấy, ngoài phía cửa nhìn con học hết ngày hôm đó. Con nhớ những ngày mẹ đưa con đi học, chở đi rồi chở về, mẹ bận với công việc buôn bán,nhưng chả bao giờ mẹ để con phải đợi. Thích lắm những hôm mẹ chở về, đòi mẹ dừng lại ở những hàng bán đồ ăn bên đường mua đồ ăn, mẹ la nhưng rồi mẹ cũng mua cho. Nhớ những ngày con đi diễn văn nghệ,hay những ngày con đi nhận phần thưởng, tối trước mẹ ngồi ủi áo váy lại cho con, sáng dậy mẹ thắt bím tóc hai bên cho con,những lúc như thế mẹ luôn chăm chút cho con từng tí một. Nhớ những hôm mẹ đi làm về mệt rồi nhưng vẫn bày con học bài, hướng dẫn con tập viết, bày con làm bài tập toán, chắc lúc đó mẹ mệt lắm.
Cái ngày mưa hôm con học trung học, đi học về con bị bạn chặn đánh giữu đường, cái áo mưa bi xé toạt, đứng dầm mình dưới mưa, đám bạn bao quanh con xô đẩy con, con chỉ biết đứng khóc. Không biết ai đã kêu mẹ, mà mẹ chạy đến, con vẫn nhớ như in lúc chạy đi mẹ không mặc áo mưa, mẹ ướt tầm tã, chiếc xe máy mẹ lái tới mẹ vứt xuống đất không kịp bỏ chân chống , mẹ vừa chạy vào đám bạn con,xô từng đứa ra, mẹ hét to lắm:" Không đứa mô đụng vô con tao nghe chưa?". Đám đó chạy đi, con đứng đó,mẹ ôm con khóc ,vừa la con sao lại khờ tới mức để bạn đánh mà không kêu ai, vừa xem coi người con bị sao không. Mẹ đưa con về, hai mẹ con ướt như chuột lột. Mẹ dẫn con đến nhà mấy đứa đánh con, nói cho ba mẹ hắn, lúc đó con biết mẹ tức giận như thế nào, cách mẹ bảo vệ con của mẹ như thế nào.
Con được chọn đi thi học sinh giỏi, nghe tin mẹ vui lắm, hôm đưa con đi thi là ngày trời nắng gắt. Mẹ chở con tới trường, người ta không cho mẹ vào cổng, nên con nói mẹ về nhà đi, gần tới giờ ra thì mẹ tới đón con kẻo nắng, mẹ ừ ừ, chúc con thi tốt. Con vào phòng thi làm bài mà con đâu biết mẹ đứng ngoài mẹ chờ con, mẹ lo hơn cả con nữa. Vừa thấy con bước ra mẹ đã chạy tới hỏi đủ điều, nào là đề thế nào, làm được không con, có run không, mẹ làm con quýnh theo cả mẹ. Rồi hôm con biết con có giải, người đầu tiên con nói là mẹ, mẹ lúc đó còn vui hơn cả con, mẹ đóng khung bắt ba treo lên, đi qua đi lại mẹ cứ nhìn mãi.Mẹ nói con phải chăm lo học cho tốt, ba mẹ đã không được học hành đàng hoàng, nhưng nhất quyết các con của mẹ phải được học hành đầy đủ, ưng học gì ba mẹ cũng cho học hết, ba mẹ sẽ tao điều kiện cho các con.
Những ngày đi học cấp ba, con phải dậy từ lúc 5 giờ sáng để bắt xe buýt đi học. Sợ con nhịn ăn sáng nên hôm nào mẹ cũng dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho con, lúc thì bánh canh, lúc thì cơm rang, hôm thì bánh mì trứng. Có những hôm mẹ phải xay cafe, rồi giao hàng cho họ tới 1, 2 giờ sáng. Thế mà mẹ vẫn dậy sớm làm đồ ăn sáng cho con.Những hôm đi học thêm về muộn, mưa gió. Mẹ luôn ngồi chờ cửa, chờ con ăn tối xong, mẹ mới vào đi ngủ.
Những ngày cuối cấp, đó là thời gian mà con mệt mỏi nhất, từ việc chọn trường gì, rồi thì lên dây cót hết cỡ cho các kỳ thi quan trọng. Đó cũng là những ngày mà con đau ốm liên tục, người con hốc hác xanh sao. Một tuần 7 ngày thì hết 5 ngày con phải đi bệnh viện, những cơn đau đầu liên tục, con thiếu chất trầm trọng, nhiều khi đi học lại phải xin về vì quá mệt. Đó cũng là những ngày mà con biết mẹ khổ vì con thế nào. Đang đi bán hàng, nghe điện thoại của con là mẹ lại chạy ra trường chở con, mẹ chở con đi khám bệnh từ bệnh viện tới tư nhân, mưa gió bão bùng thế nào mẹ cũng không than trách một lời, những đêm con thức làm bài tập mẹ thức cùng con.Mẹ định hướng cho con chọn trường thi, chăm lo cho sức khỏe của con. Những lúc như thế, con yêu mẹ nhiều hơn. Mẹ đã luôn giằn vặt với chính bản thân mình là đã không đưa con đi thi Đại học như ba mẹ bao bạn bè khác, mẹ đã luôn nghĩ con thi không tốt là do mẹ, mẹ không bao giờ trách con cả. Nhưng mẹ biết rằng lúc đó con đã rất buồn, con đã khóc rất nhiều khi không thi đậu cái trường mà mẹ yêu thích, mẹ không trách con nhưng con đã tự trách mình rất nhiều vì mình đã không cố gắng hết mức, để rồi làm mẹ thất vọng như thế.
Con đi học xa nhà, đến một vùng đất hoàn toàn mới. Khi còn ở nhà thì muốn đi học xa nhà, nhưng khi xa nhà rồi con lại muốn về với mẹ thế nào. Đúng như người ta nói:Ở với mẹ con là cục vàng, ở với đời con là cục nợ.Ở với mẹ sống hôm nay biết hôm nay, ở với đời sống hôm nay đã lo cuối tháng. Ở với mẹ buồn vui con tâm sự với mẹ, ở với đời vui buồn mình con. Những ngày đầu xa nhà, con nhớ nhà lắm, con khóc trong điện thoại, mẹ cũng khóc theo con, tất cả như vỡ òa, những lúc buồn chỉ muốn về ngay với mẹ, ôm mẹ khóc cho quên đi cái sự đời, ở cạnh mẹ cuộc sống con bình yên hơn nhiều.
Chính những ngày như thế đã làm con thêm quý những giây phút bên mẹ, con luôn muốn tâm sự với mẹ mọi điều từ chuyện học, chuện tình cảm, công việc, bạn bè,...Ở bên mẹ, thời gian trôi qua êm đềm lắm.Mỗi khi được nghỉ học, con luôn muốn tức tốc về nhà ngay, con luôn ước chi khoảng thời gian dó cứ kéo dài mãi, về nhà con cứ luyên thuyên mãi không thôi, nhiều khi mẹ hỏi con:” chuyện mô ra mà lắm thế hử?”, đối với con thì chừng ấy là chưa đủ, mỗi khi chuẩn bị đi lại con buồn lắm, chả muốn thấy cái cảnh leo lên xe còn mẹ đứng dưới vẫy tay theo chút nào.
Mẹ có biết những lúc con gọi điện thoại cho mẹ,sau bao nhiêu câu hỏi han,cuối điện thoại con luôn muốn nói với mẹ:" Con yêu mẹ!" nhưng rồi con lại thôi. Ba tiếng thiêng liêng ấy con không tài nào thốt nên lời, luôn có cái gì đó ngăn con lại, khiến nó cứ ứ nghẹn trong cổ. Con biết rằng con viết những dòng này chưa chắc là mẹ đã đọc được, nhưng con vẫn muốn viết, biết đâu được những dòng con viết sẽ đến được với mẹ, để rồi nó sẽ thay con nói với mẹ là : “Con yêu mẹ! ". Mẹ- người phụ nữ ngoài mới ngoài 40 mà tóc mẹ đã điểm sương gió, mẹ luôn bảo là mẹ già rồi, nhưng đối với con mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất. Đứa con gái này hứa với mẹ sẽ luôn cố gắng để cho mẹ vui lòng. Mẹ hãy luôn như thế, luôn vui cười, luôn trẻ đẹp, hạnh phúc với ba con, mẹ nhé!
Lời cuối cùng mà con muốn nói với mẹ, đó chính là lời chưa bao giờ con nói “ CON YÊU MẸ!”
Gửi bởi: Hoài Thắm
1 nhận xét:
chung cư roman plaza
căn hộ chung cư roman plaza
chung cư qms tower
dự án qms tower
chung cư newtatco complex
chung cư rivera park
chung cư 69 Vũ Trọng Phụng
tiến độ chung cư 69 Vũ Trọng Phụng
Rivera Park
Rivera Park Hà Nội
chung cư rivera park hà nội
Tiến độ chung cư rivera park
Mặt bằng chung cư rivera park
Mặt bằng chung cư rivera park
chung cư flc green home
flc green home
Dự án flc green home
chung cư flc green home 18 Phạm Hùng
chung cư rivera park hà nội