Gửi bà mẹ chất lừ của con!
Gửi bà mẹ chất lừ của con!
Có rất nhiều những cuộc điện thoại như thế! (Con: Mẹ đang làm chi rứa? Ở nhà mình chuẩn bị bão chi chưa mẹ ?; Mẹ : Có chi để chuẩn bị đâu con,nó tới thì tới thôi ; Con : dạ,chúc mẹ ngủ ngon ; Mẹ : ừ !). Đôi lúc con nghĩ chúng ta là những người bạn thân rất thân. Con nhỏ bạn thân của con lúc nào cũng nói ‘ mẹ mày xì teen quá đi mất !’. Con thấy vui vì điều đó lắm mẹ ạ. Với một đứa con gái có tính cách ương ngạnh, khó bảo lại cộng thêm vụng về như con thì chắc hẳn rằng nỗi khổ tâm của bà mẹ phải đạt đến đỉnh điểm, mẹ nhỉ ?
Nghĩ cũng vui, trong suốt 19 năm qua con chẳng làm được gì ngoài việc bám váy mẹ rồi làm mẹ buồn đủ kiểu, thế mà mẹ có thèm cằn nhằn hay cau có gì với con đâu. Nhớ cái ngày con xách ba lô đi học xa, mẹ chẳng dặn gì nhiều, chỉ dặn mỗi việc bảo con nên hòa đồng, chia sẻ, giúp đỡ mọi người chứ đừng lầm lì không làm quen bạn mới.
Lúc đầu thật sự cũng không quan tâm mấy lời mẹ dặn đâu, nhưng khi ra thế giới bên ngoài, ra khỏi vòng tay mẹ con mới hiểu được điều mẹ dặn. Quá sâu sắc mẹ ạ, hơn cả những bài học con học được trên giảng đường.
Hôm nay Huế mưa một ngày dài, con ngồi nghĩ bâng quơ nên mua quà gì về cho mẹ với bà ngoại nhân dịp 20/10. Thế rồi chuông điện thoại reo_mẹ gọi,sau vài phút nhỏ to cùng mẹ, con chợt nhận ra rằng, mua quà mua hoa làm gì trong khi con đã làm được gì cho mẹ đâu!Món quà con tặng mẹ hằng năm bỗng nhiên trở nên vô nghĩa mẹ ạ. Lúc nhỏ, con cứ nghĩ đem tiền mua hoa mua quà tặng mẹ thì mẹ sẽ vui trong khi nó là tiền của mẹ chứ đâu, trẻ con quá mẹ nhỉ ?
Giờ đây, con muốn dành tặng mẹ món quà bằng chính bản thân con tạo nên. Niềm vui nào bằng niềm vui được nhìn thấy con mình trưởng thành,có cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc đâu mẹ nhỉ ? Đôi lúc chỉ cần nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên môi con cũng đủ làm mẹ vui rồi.
Cái tuổi 19 của con chưa quá lớn nhưng cũng đã đủ để con nhìn mọi thứ bằng con tim mình chứ không phải bằng mắt thường nữa rồi.
Con sẽ yêu thương bản thân mình, chăm lo bản thân mình thật tốt, không để những điều tầm thường xung quanh khiến con gục ngã. Con sẽ mạnh mẽ vượt qua tất cả để đến cái đích mà mẹ con mình vạch ra. Để từ đó, con được nhìn thấy nụ cười vô tư vô lo của mẹ.
Đó là ước mơ của con và cũng có lẽ đó sẽ là món quà đặc biệt nhất và duy nhất mà con gái mẹ dành tặng cho mẹ. Vì vậy, mẹ hãy sống thật khỏe mạnh và vui vẻ để chờ đến cái ngày đó, ngày con trưởng thành, sẽ nhanh thôi, mẹ ạ ! Yêu mẹ
<3
Có rất nhiều những cuộc điện thoại như thế! (Con: Mẹ đang làm chi rứa? Ở nhà mình chuẩn bị bão chi chưa mẹ ?; Mẹ : Có chi để chuẩn bị đâu con,nó tới thì tới thôi ; Con : dạ,chúc mẹ ngủ ngon ; Mẹ : ừ !). Đôi lúc con nghĩ chúng ta là những người bạn thân rất thân. Con nhỏ bạn thân của con lúc nào cũng nói ‘ mẹ mày xì teen quá đi mất !’. Con thấy vui vì điều đó lắm mẹ ạ. Với một đứa con gái có tính cách ương ngạnh, khó bảo lại cộng thêm vụng về như con thì chắc hẳn rằng nỗi khổ tâm của bà mẹ phải đạt đến đỉnh điểm, mẹ nhỉ ?
Nghĩ cũng vui, trong suốt 19 năm qua con chẳng làm được gì ngoài việc bám váy mẹ rồi làm mẹ buồn đủ kiểu, thế mà mẹ có thèm cằn nhằn hay cau có gì với con đâu. Nhớ cái ngày con xách ba lô đi học xa, mẹ chẳng dặn gì nhiều, chỉ dặn mỗi việc bảo con nên hòa đồng, chia sẻ, giúp đỡ mọi người chứ đừng lầm lì không làm quen bạn mới.
Lúc đầu thật sự cũng không quan tâm mấy lời mẹ dặn đâu, nhưng khi ra thế giới bên ngoài, ra khỏi vòng tay mẹ con mới hiểu được điều mẹ dặn. Quá sâu sắc mẹ ạ, hơn cả những bài học con học được trên giảng đường.
Hôm nay Huế mưa một ngày dài, con ngồi nghĩ bâng quơ nên mua quà gì về cho mẹ với bà ngoại nhân dịp 20/10. Thế rồi chuông điện thoại reo_mẹ gọi,sau vài phút nhỏ to cùng mẹ, con chợt nhận ra rằng, mua quà mua hoa làm gì trong khi con đã làm được gì cho mẹ đâu!Món quà con tặng mẹ hằng năm bỗng nhiên trở nên vô nghĩa mẹ ạ. Lúc nhỏ, con cứ nghĩ đem tiền mua hoa mua quà tặng mẹ thì mẹ sẽ vui trong khi nó là tiền của mẹ chứ đâu, trẻ con quá mẹ nhỉ ?
Giờ đây, con muốn dành tặng mẹ món quà bằng chính bản thân con tạo nên. Niềm vui nào bằng niềm vui được nhìn thấy con mình trưởng thành,có cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc đâu mẹ nhỉ ? Đôi lúc chỉ cần nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên môi con cũng đủ làm mẹ vui rồi.
Cái tuổi 19 của con chưa quá lớn nhưng cũng đã đủ để con nhìn mọi thứ bằng con tim mình chứ không phải bằng mắt thường nữa rồi.
Con sẽ yêu thương bản thân mình, chăm lo bản thân mình thật tốt, không để những điều tầm thường xung quanh khiến con gục ngã. Con sẽ mạnh mẽ vượt qua tất cả để đến cái đích mà mẹ con mình vạch ra. Để từ đó, con được nhìn thấy nụ cười vô tư vô lo của mẹ.
Đó là ước mơ của con và cũng có lẽ đó sẽ là món quà đặc biệt nhất và duy nhất mà con gái mẹ dành tặng cho mẹ. Vì vậy, mẹ hãy sống thật khỏe mạnh và vui vẻ để chờ đến cái ngày đó, ngày con trưởng thành, sẽ nhanh thôi, mẹ ạ ! Yêu mẹ

Gửi bởi: Lý Hà Giang
Không có nhận xét nào: