Gửi mẹ của con… Mẹ Bùi Thị Kiều Cúc - người phụ nữ con yêu nhất
Gửi mẹ của con…con biết rằng những lời yêu thương này có lẽ mẹ sẽ không đọc được nhưng con vẫn muốn viết, vì chưa bao giờ con nói ra những lời yêu thương dành cho mẹ, những lời mà con luôn cất mãi trong lòng. Mẹ à, 20 năm nuôi con khôn lớn mà chưa bao giờ con nói ra những lời yêu thương từ sâu trong thâm tâm con dành cho mẹ - người phụ nữ tuyệt vời nhất đời con, trong gia đình mình việc bày tỏ cảm xúc của nhau là việc xa xỉ, mà tự mọi người đủ cảm nhận được hạnh phúc yêu thương cho nhau. Vậy nên giờ đây con sẽ nói cả lời cảm ơn và xin lỗi đến mẹ…
Cảm ơn mẹ vì tất cả những gì mẹ làm cho con. Cảm ơn mẹ cho con hình hài này, mẹ nuôi con khôn lớn đến hôm nay, mẹ cho con một cuộc sống chẳng thiếu thốn gì trong khi mẹ phải chắt chiu từng đồng... Cảm ơn mẹ mỗi khi con ốm đau mẹ luôn quan tâm chăm sóc con rất nhiều…con biết mỗi lần con đau là lòng mẹ lai như lửa đốt, mẹ luôn lo sợ cho con nhưng mẹ đâu nghĩ lòng mẹ còn đau hơn nỗi đau thể xác của con. Mẹ ạ, con vẫn nhớ như in cái ngày mưa tầm tã năm con học lớp 12, nước ngập cả nửa bánh xe máy vậy mà mẹ vẫn đi hơn 10km lên nơi con trọ chở con về nhà vì con bị đau mắt đỏ, ngồi sau lưng mẹ mưa cứ tuôn nhưng nước mắt con còn nhiều hơn, con thương mẹ, thương bờ vai mẹ gánh gồng với mọi thứ để che chở cho con… Cảm ơn mẹ vì đã nuôi 4 chị em con ăn học, con vẫn nhớ về kí ức trước đây, có thể đó chỉ là những mảng màu k đẹp nhưng là mảnh ghép lớn trong cuộc sống của con, năm con học cấp 1 cấp 2 vì nuôi 3 chị con học đại học nên ba mẹ đã bương chải với cuộc sống để kiếm từng đồng, mẹ phải bán hàng ở chợ mỗi sáng, ngày ngày từ 4h sáng khi mọi người còn ngủ mẹ đã phải dậy chuẩn bị mọi thứ để đi bán, thương mẹ những ngày mưa gió vẫn phải đi, gánh hàng như nặng hơn bởi những cơn mưa nhưng mẹ vẫn mặc cho gió mưa mà đi vì mẹ biết các con mẹ đang chờ… Cảm ơn mẹ đã hi sinh tất cả vì gia đình mình, có lẽ số phận của mẹ sinh ra là để hy sinh cho người khác, vì là con đầu sinh ra trong gia đình đông con mà sống trong thời chiến tranh cơ cực nên mẹ đã bỏ việc học của mình mà nuôi mấy cậu dì của con, rồi đến khi có gia đình mẹ lại hy sinh tuổi xuân để lo cho chồng cho con, mẹ luôn âm thầm chịu đựng mọi thứ. Ba bị đau hay tụi con bị đau là mẹ lo lắng chăm sóc nhưng lúc mẹ bị đau thì mẹ luôn chịu đựng mà không nói cho ai cả. Mẹ luôn dành cho ba và tụi con những món ăn ngon, lúc nào mẹ cũng lo cho ba và tụi con ăn xong rồi mẹ mới ăn, nhiều lúc nói thì mẹ cứ bảo mẹ ăn no rồi, con thấy thương mà cũng thây giận mẹ lắm. Giờ mấy chị con cũng có công việc ổn định cả rồi, nhà mình cũng không lo gì nữa nhưng mẹ vẫn luôn vất vả, mẹ không bao giờ cho phép mình được nghĩ ngơi, mẹ cứ luôn nhường cho con mọi thứ, lo cho con đủ điều mẹ luôn nghĩ con là một đứa trẻ, mẹ luôn chăm con từng tí một, nhưng mẹ ơi con lớn rồi mẹ ạ,giờ con có thể chăm sóc lại mẹ rồi. Mỗi lần đi học xa về nhìn tóc mẹ càng bạc là lòng con như thắt lại, tóc mẹ bạc vì sương gió cuộc đời vì những lo toan cuộc sống, chỉ mong thời gian ơi trôi chậm lại được chứ…
Con xin lỗi mẹ vì tất cả mẹ ạ… bao nhiêu lần con làm mẹ phải buồn, con điều biết nhưng con không thể nào thốt lên lời xin lỗi. Là đứa con út trong nhà, từ nhỏ ba mẹ và các chị luôn yêu thương chiều chuộng nên ở nhà con rất ngang bướng và cực kì con nít, nên nhiều lần con đã làm mẹ buồn rất nhiều, đôi lúc trong cơn giận con đã nghĩ ước gì mẹ không phải là mẹ của con. Đó là cái suy nghĩ xấu xa nhất trong cuộc đời con. Con xin lỗi vì trước đây con đã xấu hổ vì mẹ, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của thời con nít thôi mẹ ạ, vì giờ đây con vẫn luôn tự hào về mẹ. Lớp 9, cuối năm liên hoan, thầy chủ nhiệm mời cả phụ huynh đến, mẹ nói mẹ muốn đi nhưng con đã nói mẹ đừng đi. Con biết mẹ đã buồn, vì nhìn vào mắt mẹ con biết. con không thể hiểu sao mình lại như vậy nữa có thể lúc đó con nghĩ mẹ không trẻ, không đẹp bằng mẹ của bạn con, và chính những suy nghĩ đó đã làm con hối hận mãi đến giờ… Với con mẹ luôn là người đẹp nhất mẹ ạ…
Mẹ của con luôn tuyệt vời nhất đối với con trong cuộc sống này, mẹ luôn là bến đỗ là động lực trong cuộc sống của con, là người luôn bên con dù hoàn cảnh nào. Đối với mẹ không một món quà 20/10 nào quý giá hơn gia đình mình hạnh phúc và các con của mẹ sống tốt, con biết điều đó mẹ ạ…và con sẽ học tốt, sẽ là một phần tươi đẹp của cuộc sống này để ngày nào cũng là món quà của mẹ…con chỉ ước sao một điều, một điều có thể qua đáng nhưng con ước sao mẹ luôn sống mãi bên con… Con sẽ nói lời con chưa nói với mẹ bao giờ: Mẹ ơi,Con yêu mẹ <3
Cảm ơn mẹ vì tất cả những gì mẹ làm cho con. Cảm ơn mẹ cho con hình hài này, mẹ nuôi con khôn lớn đến hôm nay, mẹ cho con một cuộc sống chẳng thiếu thốn gì trong khi mẹ phải chắt chiu từng đồng... Cảm ơn mẹ mỗi khi con ốm đau mẹ luôn quan tâm chăm sóc con rất nhiều…con biết mỗi lần con đau là lòng mẹ lai như lửa đốt, mẹ luôn lo sợ cho con nhưng mẹ đâu nghĩ lòng mẹ còn đau hơn nỗi đau thể xác của con. Mẹ ạ, con vẫn nhớ như in cái ngày mưa tầm tã năm con học lớp 12, nước ngập cả nửa bánh xe máy vậy mà mẹ vẫn đi hơn 10km lên nơi con trọ chở con về nhà vì con bị đau mắt đỏ, ngồi sau lưng mẹ mưa cứ tuôn nhưng nước mắt con còn nhiều hơn, con thương mẹ, thương bờ vai mẹ gánh gồng với mọi thứ để che chở cho con… Cảm ơn mẹ vì đã nuôi 4 chị em con ăn học, con vẫn nhớ về kí ức trước đây, có thể đó chỉ là những mảng màu k đẹp nhưng là mảnh ghép lớn trong cuộc sống của con, năm con học cấp 1 cấp 2 vì nuôi 3 chị con học đại học nên ba mẹ đã bương chải với cuộc sống để kiếm từng đồng, mẹ phải bán hàng ở chợ mỗi sáng, ngày ngày từ 4h sáng khi mọi người còn ngủ mẹ đã phải dậy chuẩn bị mọi thứ để đi bán, thương mẹ những ngày mưa gió vẫn phải đi, gánh hàng như nặng hơn bởi những cơn mưa nhưng mẹ vẫn mặc cho gió mưa mà đi vì mẹ biết các con mẹ đang chờ… Cảm ơn mẹ đã hi sinh tất cả vì gia đình mình, có lẽ số phận của mẹ sinh ra là để hy sinh cho người khác, vì là con đầu sinh ra trong gia đình đông con mà sống trong thời chiến tranh cơ cực nên mẹ đã bỏ việc học của mình mà nuôi mấy cậu dì của con, rồi đến khi có gia đình mẹ lại hy sinh tuổi xuân để lo cho chồng cho con, mẹ luôn âm thầm chịu đựng mọi thứ. Ba bị đau hay tụi con bị đau là mẹ lo lắng chăm sóc nhưng lúc mẹ bị đau thì mẹ luôn chịu đựng mà không nói cho ai cả. Mẹ luôn dành cho ba và tụi con những món ăn ngon, lúc nào mẹ cũng lo cho ba và tụi con ăn xong rồi mẹ mới ăn, nhiều lúc nói thì mẹ cứ bảo mẹ ăn no rồi, con thấy thương mà cũng thây giận mẹ lắm. Giờ mấy chị con cũng có công việc ổn định cả rồi, nhà mình cũng không lo gì nữa nhưng mẹ vẫn luôn vất vả, mẹ không bao giờ cho phép mình được nghĩ ngơi, mẹ cứ luôn nhường cho con mọi thứ, lo cho con đủ điều mẹ luôn nghĩ con là một đứa trẻ, mẹ luôn chăm con từng tí một, nhưng mẹ ơi con lớn rồi mẹ ạ,giờ con có thể chăm sóc lại mẹ rồi. Mỗi lần đi học xa về nhìn tóc mẹ càng bạc là lòng con như thắt lại, tóc mẹ bạc vì sương gió cuộc đời vì những lo toan cuộc sống, chỉ mong thời gian ơi trôi chậm lại được chứ…
Con xin lỗi mẹ vì tất cả mẹ ạ… bao nhiêu lần con làm mẹ phải buồn, con điều biết nhưng con không thể nào thốt lên lời xin lỗi. Là đứa con út trong nhà, từ nhỏ ba mẹ và các chị luôn yêu thương chiều chuộng nên ở nhà con rất ngang bướng và cực kì con nít, nên nhiều lần con đã làm mẹ buồn rất nhiều, đôi lúc trong cơn giận con đã nghĩ ước gì mẹ không phải là mẹ của con. Đó là cái suy nghĩ xấu xa nhất trong cuộc đời con. Con xin lỗi vì trước đây con đã xấu hổ vì mẹ, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của thời con nít thôi mẹ ạ, vì giờ đây con vẫn luôn tự hào về mẹ. Lớp 9, cuối năm liên hoan, thầy chủ nhiệm mời cả phụ huynh đến, mẹ nói mẹ muốn đi nhưng con đã nói mẹ đừng đi. Con biết mẹ đã buồn, vì nhìn vào mắt mẹ con biết. con không thể hiểu sao mình lại như vậy nữa có thể lúc đó con nghĩ mẹ không trẻ, không đẹp bằng mẹ của bạn con, và chính những suy nghĩ đó đã làm con hối hận mãi đến giờ… Với con mẹ luôn là người đẹp nhất mẹ ạ…
Mẹ của con luôn tuyệt vời nhất đối với con trong cuộc sống này, mẹ luôn là bến đỗ là động lực trong cuộc sống của con, là người luôn bên con dù hoàn cảnh nào. Đối với mẹ không một món quà 20/10 nào quý giá hơn gia đình mình hạnh phúc và các con của mẹ sống tốt, con biết điều đó mẹ ạ…và con sẽ học tốt, sẽ là một phần tươi đẹp của cuộc sống này để ngày nào cũng là món quà của mẹ…con chỉ ước sao một điều, một điều có thể qua đáng nhưng con ước sao mẹ luôn sống mãi bên con… Con sẽ nói lời con chưa nói với mẹ bao giờ: Mẹ ơi,Con yêu mẹ <3
Gửi bởi: Nguyễn Thị Quyên / Blog Tuổi Trẻ
Không có nhận xét nào: