Gửi mẹ yêu nhân ngày 20-10
Mẹ yêu! Chắc đây là lần đầu tiên con gái ngồi viết mấy dòng tình cảm sến sủa này gửi cho mẹ nhỉ? Vì suốt 18 năm vừa qua con luôn được bảo bọc một cách chu đáo trong vòng tay của ba mẹ. Từ lúc sinh ra cho đến lúc lớn lên con chẳng bao giờ xa ba mẹ quá một ngày cả , cứ đi đâu xa nhà một chút là ba mẹ đến đón con về ngay. Chính vì vậy mà đôi khi con ngại thể hiện những lời nói tình cảm của con dành cho mẹ. Con sợ nói ra xong rồi lại xấu hổ với mẹ nên con ngại chẳng bao giờ nói ra. Nhưng con tin chắc dù thế nào thì mẹ cũng hiểu con yêu mẹ nhiều thế nào rồi mà mẹ nhỉ?
Người ta hay nói mẹ với con gái như đôi bạn thân đồng trang lứa. Cứ rảnh rỗi là ngồi thủ thỉ với nhau cả ngày không hết chuyện thôi. Con thấy tự hào vì mình có người "bạn thân" tâm lý , yêu thương con hết mực như thế lắm! Có chuyện gì mẹ cũng ở bên cạnh con, ngồi nghe con kể lể bao nhiêu chuyện của tuổi mới lớn. Có những chuyện con là người có lỗi mà chẳng bao giờ mẹ trách mắng con cả. Mẹ chỉ nhẹ nhàng phân tích cho con gái hiểu rồi dạy con cách hành xử sao cho đúng. Mỗi lần như thế con lại hiểu chuyện hơn và biết khiêm tốn hơn khi cư xử với mọi người. Con có thói quen xấu là hay hấp tấp vội vàng , làm việc gì cũng làm qua loa vì muốn nhanh, muốn vội. Có nhiều lần thi cử vì thói quen đó mà con cứ bỏ qua nhiều cuộc thi quan trọng. Con biết mỗi lần như thế mẹ cũng thất vọng về con lắm vì lời mẹ dạy phải bình tĩnh trong mọi chuyện con chẳng bao giờ nghe. Cứ bình tĩnh được một lúc là con lại làm loạn hết hết lên. Một thói quen xấu khó bỏ. Con biết điều đó làm mẹ lo ở con nhiều nhất và con vẫn đang cố gắng kiềm chế nó từng ngày. Con vẫn nhớ trước hôm con thi đại học mẹ lo lắm , mẹ có khuyên con một câu " Mẹ chúc con gái mẹ bình tĩnh làm bài thật tốt. Mẹ tin con bình tĩnh thì con sẽ làm được" . Câu nói của mẹ làm con cứ suy nghĩ mãi, cũng vì câu nói đấy mà con cố gắng nhiều hơn. Và cái gì cũng có kết quả của nó con đậu được vào trường Đại học Luật Huế , một bước ngoặt quan trọng của cuộc đời con. Và con thấy thật vinh dự khi được trở thành tân sinh viên của trường. Có được như vậy là vì con đã biết lắng nghe lời mẹ dạy , nó thật có ích biết mấy! Con được sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Tây Nguyên màu mỡ , nơi có cái nắng chói chang và thời tiết se lạnh của vùng núi cao. Cũng chính vì thế mà khi vào với mảnh đất miền Trung con chẳng thể nào thích nghi được. Nắng thì nóng đến phát cáu người mà mưa thì tối sầm trời đất dai dẳng mãi không nguôi. Con biết mẹ ở nhà lo cho con lắm, cứ sợ con quen với việc trơ cái đầu trần ra ngoài để cảm nắng rồi lại lười mặc cái áo mưa để bị cảm lạnh. Mẹ sợ con gái mẹ ốm ở nơi đất khách quê người một thân một mình không ai chăm sóc. Rồi cứ lần nào gọi điện mẹ cũng phải dặn con gái giữ gìn sức khỏe. Cứ mỗi lần như thế con lại học cách tự chăm sóc bản thân hơn vì như thế con đang thương chính bản thân con mà cũng đang thương cả ba mẹ mình. Con biết , con hiểu và con vẫn đang cố gắng tự chăm sóc bản thân cho thật tốt đó mẹ ạ!
Ở Huế đang dần bắt đầu vào mùa mưa , người ta bảo mưa ở Huế buồn , nhất là mấy cô cậu sinh viên năm nhất xa nhà nhìn mưa ở Huế thì không nhớ nhà cũng không được. Và con cũng không ngoại lệ mẹ à. Ngồi trong phòng nhìn ra cửa sổ , bầu trời thì tối sầm lại , người người thì hối hả qua lại mà mưa cứ rơi. Con lại thấy nhớ nhà quá. Nhớ cơn mưa rào ở Gia Lai da diết. Mưa rào một trận cho mát mẻ rồi thôi chứ chẳng dai dẳng từ từ như ở Huế. Con lại nhớ cơm mẹ nấu với nồi cá kho nóng hổi ba mua ở chợ. Tự nhiên con nhớ nhà quá ! Và cũng tự nhiên con nhận ra con thương mẹ biết nhường nào!
Đã sắp đến ngày 20.10-ngày phụ nữ Việt Nam mà con đang đi học xa nhà. Chỉ có thể gửi mấy dòng tin nhắn với cả tấm lòng con gái dành cho mẹ. Tuy rằng mấy dòng chữ này chẳng thế nào diễn tả hết được tình cảm của con gái dành cho mẹ và cũng chẳng thể nào kể được hết công lao trời biển mẹ dành cho con. Nhưng không sao hai mẹ con mình là đôi bạn thân tri kỉ mà chẳng cần nói ra đối phương cũng tự hiểu được đúng không mẹ? Con chúc mẹ yêu của con luôn luôn mạnh khỏe , luôn tươi trẻ và cười thật nhiều nhé. Luôn đồng hành cùng con trên mọi chặng đường và luôn là hậu phương vững chắc cho con gái mẹ phát huy hết khả năng nhé! Con tự hào vì được sinh ra là con gái mẹ và con sẽ cố gắng học tập tốt để mẹ tự hào về con. Con gái yêu mẹ nhiều 《3
Người ta hay nói mẹ với con gái như đôi bạn thân đồng trang lứa. Cứ rảnh rỗi là ngồi thủ thỉ với nhau cả ngày không hết chuyện thôi. Con thấy tự hào vì mình có người "bạn thân" tâm lý , yêu thương con hết mực như thế lắm! Có chuyện gì mẹ cũng ở bên cạnh con, ngồi nghe con kể lể bao nhiêu chuyện của tuổi mới lớn. Có những chuyện con là người có lỗi mà chẳng bao giờ mẹ trách mắng con cả. Mẹ chỉ nhẹ nhàng phân tích cho con gái hiểu rồi dạy con cách hành xử sao cho đúng. Mỗi lần như thế con lại hiểu chuyện hơn và biết khiêm tốn hơn khi cư xử với mọi người. Con có thói quen xấu là hay hấp tấp vội vàng , làm việc gì cũng làm qua loa vì muốn nhanh, muốn vội. Có nhiều lần thi cử vì thói quen đó mà con cứ bỏ qua nhiều cuộc thi quan trọng. Con biết mỗi lần như thế mẹ cũng thất vọng về con lắm vì lời mẹ dạy phải bình tĩnh trong mọi chuyện con chẳng bao giờ nghe. Cứ bình tĩnh được một lúc là con lại làm loạn hết hết lên. Một thói quen xấu khó bỏ. Con biết điều đó làm mẹ lo ở con nhiều nhất và con vẫn đang cố gắng kiềm chế nó từng ngày. Con vẫn nhớ trước hôm con thi đại học mẹ lo lắm , mẹ có khuyên con một câu " Mẹ chúc con gái mẹ bình tĩnh làm bài thật tốt. Mẹ tin con bình tĩnh thì con sẽ làm được" . Câu nói của mẹ làm con cứ suy nghĩ mãi, cũng vì câu nói đấy mà con cố gắng nhiều hơn. Và cái gì cũng có kết quả của nó con đậu được vào trường Đại học Luật Huế , một bước ngoặt quan trọng của cuộc đời con. Và con thấy thật vinh dự khi được trở thành tân sinh viên của trường. Có được như vậy là vì con đã biết lắng nghe lời mẹ dạy , nó thật có ích biết mấy! Con được sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Tây Nguyên màu mỡ , nơi có cái nắng chói chang và thời tiết se lạnh của vùng núi cao. Cũng chính vì thế mà khi vào với mảnh đất miền Trung con chẳng thể nào thích nghi được. Nắng thì nóng đến phát cáu người mà mưa thì tối sầm trời đất dai dẳng mãi không nguôi. Con biết mẹ ở nhà lo cho con lắm, cứ sợ con quen với việc trơ cái đầu trần ra ngoài để cảm nắng rồi lại lười mặc cái áo mưa để bị cảm lạnh. Mẹ sợ con gái mẹ ốm ở nơi đất khách quê người một thân một mình không ai chăm sóc. Rồi cứ lần nào gọi điện mẹ cũng phải dặn con gái giữ gìn sức khỏe. Cứ mỗi lần như thế con lại học cách tự chăm sóc bản thân hơn vì như thế con đang thương chính bản thân con mà cũng đang thương cả ba mẹ mình. Con biết , con hiểu và con vẫn đang cố gắng tự chăm sóc bản thân cho thật tốt đó mẹ ạ!
Ở Huế đang dần bắt đầu vào mùa mưa , người ta bảo mưa ở Huế buồn , nhất là mấy cô cậu sinh viên năm nhất xa nhà nhìn mưa ở Huế thì không nhớ nhà cũng không được. Và con cũng không ngoại lệ mẹ à. Ngồi trong phòng nhìn ra cửa sổ , bầu trời thì tối sầm lại , người người thì hối hả qua lại mà mưa cứ rơi. Con lại thấy nhớ nhà quá. Nhớ cơn mưa rào ở Gia Lai da diết. Mưa rào một trận cho mát mẻ rồi thôi chứ chẳng dai dẳng từ từ như ở Huế. Con lại nhớ cơm mẹ nấu với nồi cá kho nóng hổi ba mua ở chợ. Tự nhiên con nhớ nhà quá ! Và cũng tự nhiên con nhận ra con thương mẹ biết nhường nào!
Đã sắp đến ngày 20.10-ngày phụ nữ Việt Nam mà con đang đi học xa nhà. Chỉ có thể gửi mấy dòng tin nhắn với cả tấm lòng con gái dành cho mẹ. Tuy rằng mấy dòng chữ này chẳng thế nào diễn tả hết được tình cảm của con gái dành cho mẹ và cũng chẳng thể nào kể được hết công lao trời biển mẹ dành cho con. Nhưng không sao hai mẹ con mình là đôi bạn thân tri kỉ mà chẳng cần nói ra đối phương cũng tự hiểu được đúng không mẹ? Con chúc mẹ yêu của con luôn luôn mạnh khỏe , luôn tươi trẻ và cười thật nhiều nhé. Luôn đồng hành cùng con trên mọi chặng đường và luôn là hậu phương vững chắc cho con gái mẹ phát huy hết khả năng nhé! Con tự hào vì được sinh ra là con gái mẹ và con sẽ cố gắng học tập tốt để mẹ tự hào về con. Con gái yêu mẹ nhiều 《3
Gửi bởi: Bùi Thị Thủy Tiên / Blog Tuổi Trẻ
Không có nhận xét nào: