Ads Top

Lời chúc đến mẹ

Gửi mẹ của con !
Con viết bức thư này khi trong lòng con thổn thức nổi nhớ nhà và nhớ mẹ không sao chợp mắt được. Lá thư đầu tay của đứa con gái 18t khờ khạo chắc đọc mẹ sẽ phì cười mất thôi..
Mẹ ơi, thoáng vậy mà con đã sống đời ở trọ được 4 năm rồi mẹ nhỉ.. 4 năm để con đủ tự tin với đời rằng con thực sự đã trưởng thành rồi. Nhưng khi về với mẹ, khi con soi mình trong long lanh đáy mắt mẹ con nhận ra mình thực sự chưa là gì cả.Thật trẻ con khi con phát hiện bản thân thèm ùa vào vòng tay mẹ mà khóc thét mỗi lúc nổi nhớ nhà giăng kín trái tim con. 




Mẹ đừng cười con mẹ nhé.!Lúc nào con cũng nói ‘’ ở trọ sướng hơn ở nhà’’ với mẹ là con nói dối đấy. Xa vòng tay mẹ là cả một khoảng trời đầy lắng lo và sợ hãi nhưng con không muốn để mẹ nặng gánh thêm đâu. Cuộc đời mẹ vì chị em con, vì ba , vì gia đình mà chòng chành mưa nắng quá nhiều rồi. 
Con đã luôn muốn vượt thật nhiều con thác để vươn mình ra biển cả lớn lao kia . Tuy con gặp nhiều thất bại nhưng con chưa bao giờ từ bỏ ước mơ của mình cả. Nhưng mẹ ơi ...duy chỉ có một điều làm con thấy bất lực nhất … đó chính là giây phút con quay về nhà và đứng lặng nhìn phía sau lưng mẹ! Mẹ cặm cụi, tỉ mỉ chăm chuốt cho từng sợi tơ dệt hạnh phúc gia đình. Đã có lần không kiềm được con đã chạy đến ôm ghì lấy mẹ đó mẹ có nhớ không ? Mẹ khẽ cười bảo” nhỏ này, tự nhiên sao kì vậy con? “ Thật ra con cũng có biết tại sao đâu ,chỉ là trái tim con đau và đôi chân con giục giã chạy về phía yêu thương ấy thôi. Ôm mẹ thật chặt như cố giằng với thời gian làm ơn đừng bòn rút người phụ nữ của con thêm nữa! Tóc mẹ đã điểm sương rồi, da mẹ đã sạm rồi ,lưng mẹ nhỏ làm sao mẹ gánh nổi nhọc nhằn… Con thực sự chỉ có thể làm như vậy thôi !
Trời Quảng Nam tháng này sắp vào mừa mưa rồi mẹ nhỉ? Lại vào mùa mẹ cùng ba đội mưa cày cấy cho vụ mới. Con nhớ như in hình ảnh mẹ trên đồng như thách thức cả cơn mưa và cái lạnh. Cả ngày lấm lem bùn đất như vậy mà mẹ chẳng than một câu nào . Con chỉ ước giá như mẹ nói mẹ mệt để con có cớ mà khuyên mẹ nghĩ một hôm. Tất bật hết ruộng này qua đồng nọ nhưng con đọc được trong đôi mắt mẹ dường như chỉ có niềm vui.Có lẽ mẹ vui vì mẹ đã đã mang lại cho bọn con một cuộc sống đủ đầy không thua kém bất kì ai trên đời .Mẹ vui bởi vì con là con của mẹ! 
. Không biết ở đâu đó trên những quanh co vội vã của đời con từng nghe văng vẳng “ khi bạn là một người mẹ, bạn không bao giờ thực sự cô đơn trong suy nghĩ của mình . Một người mẹ luôn phải nghĩ hai lần, một lần cho bản thân và một lần cho con cái họ” … giờ con mới kịp thấm !
Mẹ ơi , dạo này mẹ có khỏe không mẹ? Mẹ có còn đau xoang mỗi lúc trở trời không mẹ ?. Con biết ba không phải là một người đủ tinh tế để bày tỏ tình cảm của mình .Đôi lúc mẹ ốm đau ba rất vụng về trong việc chăm sóc mẹ. Nhưng mẹ đừng buồn ba mẹ nhé ! Ba thực sự rất yêu mẹ và bọn con . Ba thực sự là người luôn cố gắng lặng lẽ nâng niu hạnh phúc gia đình! 
Năm nay con 18 tuổi, con có được gọi là thiếu nữ chưa mẹ nhỉ?. Đôi lúc con hơi ganh tỵ với lũ bạn vì bọn nó có quà 8.3 hay 20.10. Nhưng rồi con chợt tự vấn với lòng, hình như mẹ chưa bao giờ nhắc đến ngày đó với cả nhà.Phải rồi ,với mẹ cả thứ bảy chủ nhật còn không có, ngày nào với mẹ cũng là ngày cho con thì làm sao mẹ nhớ được gì cho mình. Con nhớ năm con 16 tuổi, lần đầu tiên khi con nhìn thấy cô giáo chủ nhiệm con xúc động nhận bó hoa của cả lóp tặng nhận ngày 20.10 con đã vỡ òa mà không kịp nhận ra. Nước mắt con rơii chỉ vì một ý nghĩ mẹ mình thực sự cũng xứng đáng nhận được như vậy. Nhưng vì ở quá xa,con không về được nên chỉ lẳng lặng nhắn cho mẹ một tin chúc mừng. Vâng, đó là tin nhắn đầu tiên sau 16 năm, là lần đầu tiên con suy nghĩ được nên lm gì cho mẹ. Có phải con đã quá vô tâm rồi không mẹ ?
20.10 này con lại xa nhà… lời yêu thương từ Huế nhớ về mẹ qua cánh thứ lần đầu con kể. Chúc mẹ của con có một ngày 20.11 vui vẻ, hạnh phúc và an yên bên gia đình. Con mong với mẹ ngày nào cũng là ngày 20.10, mong mẹ hãy thật mạnh mẽ để đi cùng chúng con hết đoạn đường đời con quá đổi dở dang này. Nếu mẹ mệt hãy thở than với bọn con mẹ nhé ! Mẹ đừng cố gắng một mình mãi như vậy, bọn con thực sự đã đủ lớn để sang sẻ với mẹ đôi phần rồi. Món quà con tặng mẹ con sẽ cố gắng để mang về ngày con tốt nghiệp. Con biết món quà ý nghĩa nhất mẹ muốn chính là thành công của chị em con! 
Trời Huế đã trở mình chuẩn bị sang ngày mới rồi mẹ ạ . Con gác bút lại đây thôi…. 
2h55’ Huế 
Con yêu mẹ nhiều lắm ! 


Gửi bởi: Tâm Tym's

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.