Lời con muốn nói với mẹ từ rất lâu
"Con yêu Mẹ"
Chỉ ba tiếng yêu thương ấy thôi nhưng tại sao con không thể mở lời được. Phải chăng khi càng lớn con người càng khó bày tỏ cảm xúc yêu thương của mình?
Không phải như vậy mẹ ơi, rất nhiều lần con muốn ôm mẹ, vùi đầu vào lòng mẹ mà thủ thỉ: "Con yêu mẹ".
Từ khi còn nhỏ, bập bẹ biết đi, biết nói từ đầu tiên con cất tiếng gọi là " MẸ". Con biết đó chính là niềm hạnh phúc ngọt ngào nhất của bất cứ người mẹ nào nhận được.
Khi con lớn lên, xa nhà đi học từ năm lớp 6. Con biết mẹ rất buồn, nhưng vì tương lai con, mẹ cố nén nỗi buồn mà gặm nhấm qua từng ngày.
Người ở lại luôn là người buồn nhất, bởi người ra đi có biết bao điều mới mẻ, thú vị cần khám phá. Con vì bị cuốn bởi những điều mới lạ mà vô tình quên đi khoảnh khắc được mẹ ôm vào lòng.
Nhiều khi con tự trách sao mình quá vô tâm với mẹ. Có đôi lần con khó chịu vì sự quan tâm quá mức của mẹ dành cho con.
Sao con lại ngốc nghếch chối bỏ yêu thương mà mẹ đã trao? Dù con rất hối hận, con biết rằng chỉ có mẹ là người yêu con nhất trong cuộc đời này
Con là một đứa con gái rất - dễ - hay bệnh. Từ nhỏ đến lớn, không biết bao nhiêu đêm mẹ thức trắng không ngủ vì lo cho con. Cho đến khi con đi học xa, nghe tin con ở bệnh viện mẹ đã chạy thật nhanh để đến bên con. Đó lac một đêm lạnh rét, đường gập ghềnh khó đi... Tình yêu của mẹ sao lại vô bờ bến đến vậy, mẹ ơi?
" Không sao đâu con, mẹ đang ở bên con này". Bàn tay gầy guộc của mẹ nắm chặt tay con làm những giọt nước mắt con không ngừng rơi mãi.
Ngày con đi thi đại học về, con làm bài không tốt, lúc đó con đã buồn rất nhiều. Mẹ không hề trách móc con nửa lời mà chỉ an ủi, động viên con vượt qua nỗi buồn. Con biết, so với nỗi buồn của con thì nỗi buồn trong lòng mẹ lớn hơn rất nhiều lần.
Con đã làm mẹ thất vọng rất nhiều lần, nhưng tất cả mẹ đều bỏ qua cho con. Mẹ là người cao thượng nhất, mẹ biết không?
Đến ngày biết kết quả thi đại học, điều bất ngờ kết quả có ngoài dự đoán của con, dù cho số điểm đó con vẫn không vào được trường top. Khi ấy, mẹ đã ôm con và khóc. Con biết, đó là những giọt nước mắt hạnh phúc
Giờ đây, con đang ở một nơi rất xa mẹ. Không thể cứ NHỚ là chạy về ôm mẹ được nữa.
Mẹ cũng chẳng thể ở bên cạnh mà chăm sóc con, nhưng tình yêu và nỗi nhớ trong mẹ về con cứ ngày càng lớn dần lên.
Huế buồn lắm mẹ ạ.
Nhất là khi Mưa. Con vốn dĩ không ghét trời mưa, nhưng Mưa Huế làm cho con cảm thấy rất cô đơn, rất nhớ nhà.
Con nhớ những bữa cơm mẹ nấu, chậu phong lan ba không, nụ cười xinh xắn của em. Khoảnh khắc hạnh phúc ấy làm con cảm thấy mình như đang chìm trong một khoảng trống mang tên - nỗi nhớ.
Ở đây, con thực sự rất nhớ, rất nhớ mẹ!
Mẹ vẫn thường hay nói:" Con gái mẹ mạnh mẽ lắm mà!"
Nhưng mỗi khi nhớ mẹ thì con không đủ mạnh mẽ để không buồn, không khóc, mẹ ơi.
Con ước gì bây giờ được về nhà, được ôm mẹ, mân mê đôi bàn tay gầy guộc của mẹ mà tim con đau nhói. Lúc nào cũng vậy, ở bên mẹ con thấy mình thực sự nhỏ bé, như thuở ấu thơ...
" con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con "
Dù con con bé hay lớn khôn, con biết rằng mẹ vẫn âm thầm bên con trong cuộc đời đầy sóng gió này
Tháng 10 này thật đặc biệt phải không mẹ? Sinh nhật mẹ 10-10 và ngày phụ nữ Việt Nam 20-10. Vậy con sẽ đặt đây là THÁNG CỦA MẸ nhé. Con muốn dành tất cả tình yêu thương để chúc mẹ thật nhiều sức khỏe, may mắn, và thành công trong sự nghiệp trồng người. Với con, Mẹ mãi mãi là cô giáo đầu tiên- người cô tuyệt vời nhất.
Điều cuối cùng con muốn nói với mẹ :" Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm"
Chỉ ba tiếng yêu thương ấy thôi nhưng tại sao con không thể mở lời được. Phải chăng khi càng lớn con người càng khó bày tỏ cảm xúc yêu thương của mình?
Không phải như vậy mẹ ơi, rất nhiều lần con muốn ôm mẹ, vùi đầu vào lòng mẹ mà thủ thỉ: "Con yêu mẹ".
Từ khi còn nhỏ, bập bẹ biết đi, biết nói từ đầu tiên con cất tiếng gọi là " MẸ". Con biết đó chính là niềm hạnh phúc ngọt ngào nhất của bất cứ người mẹ nào nhận được.
Khi con lớn lên, xa nhà đi học từ năm lớp 6. Con biết mẹ rất buồn, nhưng vì tương lai con, mẹ cố nén nỗi buồn mà gặm nhấm qua từng ngày.
Người ở lại luôn là người buồn nhất, bởi người ra đi có biết bao điều mới mẻ, thú vị cần khám phá. Con vì bị cuốn bởi những điều mới lạ mà vô tình quên đi khoảnh khắc được mẹ ôm vào lòng.
Nhiều khi con tự trách sao mình quá vô tâm với mẹ. Có đôi lần con khó chịu vì sự quan tâm quá mức của mẹ dành cho con.
Sao con lại ngốc nghếch chối bỏ yêu thương mà mẹ đã trao? Dù con rất hối hận, con biết rằng chỉ có mẹ là người yêu con nhất trong cuộc đời này
Con là một đứa con gái rất - dễ - hay bệnh. Từ nhỏ đến lớn, không biết bao nhiêu đêm mẹ thức trắng không ngủ vì lo cho con. Cho đến khi con đi học xa, nghe tin con ở bệnh viện mẹ đã chạy thật nhanh để đến bên con. Đó lac một đêm lạnh rét, đường gập ghềnh khó đi... Tình yêu của mẹ sao lại vô bờ bến đến vậy, mẹ ơi?
" Không sao đâu con, mẹ đang ở bên con này". Bàn tay gầy guộc của mẹ nắm chặt tay con làm những giọt nước mắt con không ngừng rơi mãi.
Ngày con đi thi đại học về, con làm bài không tốt, lúc đó con đã buồn rất nhiều. Mẹ không hề trách móc con nửa lời mà chỉ an ủi, động viên con vượt qua nỗi buồn. Con biết, so với nỗi buồn của con thì nỗi buồn trong lòng mẹ lớn hơn rất nhiều lần.
Con đã làm mẹ thất vọng rất nhiều lần, nhưng tất cả mẹ đều bỏ qua cho con. Mẹ là người cao thượng nhất, mẹ biết không?
Đến ngày biết kết quả thi đại học, điều bất ngờ kết quả có ngoài dự đoán của con, dù cho số điểm đó con vẫn không vào được trường top. Khi ấy, mẹ đã ôm con và khóc. Con biết, đó là những giọt nước mắt hạnh phúc
Giờ đây, con đang ở một nơi rất xa mẹ. Không thể cứ NHỚ là chạy về ôm mẹ được nữa.
Mẹ cũng chẳng thể ở bên cạnh mà chăm sóc con, nhưng tình yêu và nỗi nhớ trong mẹ về con cứ ngày càng lớn dần lên.
Huế buồn lắm mẹ ạ.
Nhất là khi Mưa. Con vốn dĩ không ghét trời mưa, nhưng Mưa Huế làm cho con cảm thấy rất cô đơn, rất nhớ nhà.
Con nhớ những bữa cơm mẹ nấu, chậu phong lan ba không, nụ cười xinh xắn của em. Khoảnh khắc hạnh phúc ấy làm con cảm thấy mình như đang chìm trong một khoảng trống mang tên - nỗi nhớ.
Ở đây, con thực sự rất nhớ, rất nhớ mẹ!
Mẹ vẫn thường hay nói:" Con gái mẹ mạnh mẽ lắm mà!"
Nhưng mỗi khi nhớ mẹ thì con không đủ mạnh mẽ để không buồn, không khóc, mẹ ơi.
Con ước gì bây giờ được về nhà, được ôm mẹ, mân mê đôi bàn tay gầy guộc của mẹ mà tim con đau nhói. Lúc nào cũng vậy, ở bên mẹ con thấy mình thực sự nhỏ bé, như thuở ấu thơ...
" con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con "
Dù con con bé hay lớn khôn, con biết rằng mẹ vẫn âm thầm bên con trong cuộc đời đầy sóng gió này
Tháng 10 này thật đặc biệt phải không mẹ? Sinh nhật mẹ 10-10 và ngày phụ nữ Việt Nam 20-10. Vậy con sẽ đặt đây là THÁNG CỦA MẸ nhé. Con muốn dành tất cả tình yêu thương để chúc mẹ thật nhiều sức khỏe, may mắn, và thành công trong sự nghiệp trồng người. Với con, Mẹ mãi mãi là cô giáo đầu tiên- người cô tuyệt vời nhất.
Điều cuối cùng con muốn nói với mẹ :" Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm"
Đỗ Thị Mỹ Lệ / Blog Tuổi Trẻ
Không có nhận xét nào: